Đông Hương

Phiên Gác Đêm






Khuya tiền đồn, phiên gác đêm lạnh tẻ
mưa bụi bay bay lặng lẽ, vô tình
tay chạm phải vỏ đạn đồng trong túi
định ngày về, làm sính lễ cho em
*
Một đời trai và trăm ngàn chiến trận
bom đạn chờ dội lấm tấm hỏa châu
đêm tiền đồn, trong vài giây phút lặng
nhớ hậu phương và bóng dáng ai sầu
*
Khuya tiền đồn, trăng đã già, sắp lặn
nhờ mây che, đêm dày đặc chung quanh
trong yên lặng rợn người, nghe cú rúc
ngỡ tử thần đang rình rập đâu đây
*
Anh ước mơ hôm nào về được phố
tặng cho em một đoá pơ lăng khô
có đôi khi phải băng rừng, băng suối
lắm lúc bùn đóng cứng đế giày Saut
*
Mảnh bom vỡ cạnh tim, anh ngỡ chết
vết thương không băng bó, rỉ ri hồng
dù hơi thở như chỉ mành dễ đứt
vậy mà nhớ em, nhớ lây SàiGòn


đông hương

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 23 tháng 7 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Phiên Gác Đêm"